Dùi cui điện là dụng cụ khủng bố phổ biến nhất được cảnh sát và quản trại sử dụng để khủng bố các học viên Pháp Luân Công. Họ sử dụng những dùi cui điện có điện thế cao đến 300,000 vôn (Volt) để giật vào các vùng nhạy cảm của các học viên, gồm miệng, lòng bàn tay, lòng bàn chân, cơ quan sinh dục, ngực, cổ và vú. Thỉnh thoảng chúng sử dụng đồng thời nhiều dùi cui điện để giật điện học viên. Những tên quản ngục thường đổ nước vào người học viên để làm tăng điện thế cho những cú giật. Một vài tên cảnh sát còn tự chế tạo ra dụng cụ giật điện; nó trông giống như viên gạch về hình dáng và kích cở, và nó thường chứa đựng một điện thế cao hơn nhiều so với dùi cui điện thông thường. Làn da sẽ bị xé toe ra và chảy máu ở bất cứ nơi nào mà cái dụng cụ phát minh đó giật vào.
Cô Cao Dung Dung, 36 tuổi, bị khủng bố bằng dùi cui điện trong 7 giờ liên tục.
Vào tháng 6-2003, Cô Cao Dung Dung bị đưa đến Trại Cưỡng bách Lao động Long Sơn (Longshan) bởi vì cô đã thỉnh nguyện hoà bình lên chính phủ để chấm dứt khủng bố Pháp Luân Công. Trong quá trình giam giữ, Cô Cao đã bị những viên chức trại giam đánh đập thẩm tệ, theo những nguồn tin liên quan đến trường hợp của cô.
Vào khoảng 3:00 chiều ngày 07-5-2004, Tang Yubao, quyền trưởng đội số 2, cùng với trưởng đội Jiang Zhaohua, đã gọi cô Cao đến văn phòng uỷ quyền và khủng bố cô bằng dùi cui điện trong 7 giờ liền, theo những nguồn tư liệu. Những người bị giam cùng với cô Cao tại trại lao động nói rằng cô đã chống đỡ với những vết bỏng ở trên mặt, trên đầu, và cổ, đã làm cho gương mặt của cô phìng ra và bị biến dạng. Gương mặt cô đựơc bao bằng những vết bỏng, mái tóc cô bê bết máu mủ. Cô chỉ có thể mở mắt đựơc một chút xíu vì mặt và miệng cô đã hoàn toàn sưng phồng lên và biến dạng.
Liu Yufeng, 64
Ông Liu Yufeng là một người lao động về hưu rất đứng đắn và tốt bụng quê ở làng Xiaozetou, huyện Songcun, thành phố Wendeng, tỉnh Sơn Đông.
Vào sáng ngày 18-7-2000, cảnh sát bắt ông Lưu và giam giữ ở trại giam Wendeng bởi vì ông luyện tập Pháp Luân Công ngoài trời. Ngày 22-7-2000, trại giam đã gọi con gái của ông đến và bảo cô đưa ông về nhà.
Ông đã hoàn toàn bất tỉnh khi cháu trai của ông mang ông ra ngoài và ông đã qua đời vào sáng ngày hôm sau lúc 7:00.
Khám nghiệm tử thi đã phát hiện một khối máu lớn trong vành mắt phải của ông Lưu, đã cắt và làm thâm tím trên mặt ông, và những vết thâm đen gây ra bởi những cú giật điện trên cổ, trên ngực và trên chân. Da của ông bị bóc ra vì những cú giật điện liên tục, lớp mô mềm ở dưới da bị tổn thương trầm trọng. Người ta phát hiện ra hai, ba, và bốn cái xương sườn trên phía phải và phía trái đã bị bẻ gảy. Một phần ba cái xương ức trên [cái xương chạy từ cổ xuống dạ dày; xương ức] đã bị gãy.
Zhao Ming, 30 tuổi
Hai tuần trứớc khi được thả, năm cảnh sát, gồm 3 thủ lỉnh đội đặc nhiệm, đã giật điện tôi liên tục bằng 6 cái dùi cui điện. Trước hết họ trói tôi lại trên một cái giường ván để người tôi khỏi văng khi bị giật. Rồi họ giật điện tôi ở chân, thân trên, vai, và tay liên tục làm cho ngừơi tôi rung lên rất dữ dội. Một tên cảnh sát giật điện cổ tôi bằng cách lấy hai cái dùi cui vẻ lên cổ tôi thành vòng tròn làm cho tôi thở hổn hển và làm cổ tôi khô như bị cháy.
Gáo sư Zhang Côn Lôn
Tên tôi là Côn Lôn Zhang. Tôi là người Canada và là một giáo sư nghệ thuật. Bởi vì tôi luyện tập Pháp Luân Công, tôi đã bị bắt 3 lần khi tôi ở Trung Quốc để chăm sóc mẹ vợ tôi. Vào ngày 14-11-2000, tôi đã bị những nhà cầm quyền Trung Quốc kết án 3 năm tù mà không thông qua một phiên toà nào bởi vì tôi đã từ chối bôi nhọ Pháp Luân Công. Với sự giúp đỡ của chính phủ Canada, Ân xá Quốc tế, và cộng đồng quốc tế, tôi đựợc thả ra ngày 10-1-2001.
Trong thời gian giam cầm, cảnh sát đã đánh tôi lăn xuốn sàn và giật điện tôi khắp người bằng những dùi cui điện cao thế. Chúng doạ rằng nếu tôi thốt ra một lời, chúng sẽ giật điện vào mồm tôi. Cảnh sát trưởng nói với tôi: “Chúng tôi có lệnh của chủ tịch Giang Trạch Dân. Ngay khi ông từ chối lên án Pháp Luân Công, chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì chúng tôi muốn đối với ông. Nếu ông bị đánh đến chết, đơn giản là chỉ chôn cất ông rồi nói với thế giới là ông đã tự tử”. Tay, chân và những vùng khác của tôi đã bị bỏng nặng vì những cú giật điện. Tôi thậm chí còn ngửi thấy mùi thịt cháy của tôi. Đánh đập và giật điện đã làm chân trái của tôi rất tồi tệ. Phải mất 3 tháng để những vết thương của tôi được hồi phục.
Tiếp theo: Hãm hiếp | Những Thủ đoạn khác
Bản tiếng Anh: http://www.faluninfo.net/torturemethods2/electric-shock/
Đăng ngày 21-3-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.
21-03-2006 : Giảng thanh chân tượng : Mắt thấy tai nghe